Xin lỗi bạn đọc, tuii là người Quảng Trị nên hay gọi đứa con nít 'mô mà con trai' thì gọi là 'thằng cu'. Cái chữ "thằng' này nó không 'negative' mà là "positive' do nó là 'con trai'.
Mà con trai, theo văn hoá VN xưa này thì 'trọng' hơn. Như thế thì cái chữ 'thằng' này là 'cưng, chiều, trìu mến, quý báu, triu trít...' e vơ ri thing, là 'good' hết.
"Ở tù' về, 'tù' này thì bạn đọc thừa biết rồi. Tui được lấy vợ năm đúng đầu năm ba mươi tuổi. Cuối năm vợ tụi lại cho ra đời 'mụn' đứa con trai đầu đời. Đầu năm cưới vợ, cuối năm sinh con thật hợp lý hợp tình không còn ý kiến chi thêm.
Bên ba tui, cháu nhiều rồi nên thằng cu đầu vợ chồng tui là thằng cháu ngoại đầu tiên và cũng là đứa cháu đầu tiên cho cả nhà bên vợ tui, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài không còn lý do chi mà không phải.
Ông bà nhạc tui có đứa cháu đầu tiên nên mừng lắm. Gà 'qué' chi cũng lo sặn sàng cho ngày khảm tháng thằng 'cu cháu'. Mấy đứa em vợ tui 'lăng xăng', nhất là cậu nó lo mượn chiếc honda chở chị mình từ giường sinh, bệnh viện Hàm Tân, lội qua những con đường quê lồi lõm, ngập chìm trong nước, "ổ gà ổ vịt" lung tung ngập ngụa nước mưa. Chở chị qua con đường về Động Đền y như lội trên con sông 'thuỷ lợi', nguy hiểm rứa, nhưng cậu nó cũng về đến nhà vợ tui.
Chiếc honda chạy tọt vô nhà, sát ngay mé giường 'êm ru''thằng cu cháu' đã được ôn mệ ngoại 'lót ổ' sặn sàng khôn biết khi mô?
Con trai đầu lòng của hai vợ chồng tui, con so, nhỏ thó nhưng trời thương cho trắng trẻo đẹp 'giai'. Cả nhà ai cũng cưng 'Cu". Tên 'quai nôi' mệ ngoại đặt cho là "thằng Cu Ri". Mệ ngoại 'chộ' hắn nhỏ bằng 'con heo ri' trên rừng, lý do là rứa.
Mấy con gà trống lui tới trong sân phơi lúa ông gia tui, mấy con gà mái 'cục tác' liên hồi. Nhờ mùa lúa chín nên bầy gà mau béo.
Ôn ngoại cu Ri, để dành mấy con gà trống vừa lớn, đang cất tiếng tập gáy để 'đèng' (dành) ai mua cũng không bán. Cái lý do, là ngày khảm tháng của đứa cháu ngoại sắp đến rồi.
Kỳ khảm tháng của "cu Ri' ôn ngoại mời hết cả xóm, không sót một ai. Nhìn vô trong nhà, ăn uống rộn ràng không thua gì một 'đám cưới' trong làng. Bà con xóm làng ai tới dự cũng vui vẻ chúc mừng ông bà gia tui có đứa cháu đầu, vợ chồng tui có con trai đầu lòng.
Riêng bà xã tui ngày đầy tháng cũng phụ nấu vài món rất chi là ngon, nhất là nồi 'la gu'. Có mấy con gà trống ôn ngoại để 'đèng' béo ơi là béo, răng mà không ngon cho được?
.
Cái tui mừng, vừa có con trai đầu, bà xã tui nay là "gái một con" nên càng hồng hào xinh hơn nữa.
Có 'thằng cu' trong nhà, các cậu các dì hắn vui hơn. Làm ruộng về ai cũng xum xoe bên cháu. Cái nôi ôn ngoại cột cho, mấy cái tao phải có tay ôn vô mới được. Mệ ngoại ngoài việc nấu ăn trong nhà là chính, lại có thêm việc thứ hai nữa là "ru cháu'.
Tình bà cháu đôi lúc bà muốn ngủ do mõi mệt, nào phơi lúa, sàng gạo, nấu ăn giờ thêm thương con gái và thương đứa cháu đầu mệ ngoại "cu Ri' đêm đêm ngồi gắng mà ru.
Cái nôi rung ring, cái 'thằng' thiệt chi là ít ngủ, hắn cứ chọi mãi trong nôi không ngủ cho mệ hắn nhờ.
Nhưng cũng không 'răng mô', mệ vừa ru vừa ngắm đứa cháu lòng bà sung sướng ngập tràn.
Ba mươi mấy năm qua rồi, lẹ thiệt. Giờ hai vợ chồng tui sắp lên 'chức ôn mệ ngoại', đứa cháu trai đầu tiên của hai vợ chồng. Bao nhiêu cảm giác sung sướng hồi hộp lo toan trong đầu mới nhớ đến công ơn cha mẹ và tình cảm ôn bà gia tui ngày xưa chẳng khác chi bây chừ.
DHL
Viết để nhớ lại ngày xưa và "thằng cu Ri".