Hôm Bình gọi nói cậu Ái đi chạp mã, đăng hình lên nhóm và nói cậu Mẫn ko đi như kể công. Em xóa lời của cậu Ái sợ con Mẫn đọc được, anh em xích mích mãi. Ngày này anh thấy ko có cậu Mẫn đó, có vợ cậu ấy thôi.
Em có nói anh Phúc nhờ cậu Ái cúng tạ chuyện Ki. Bình nói EM KO QUAN TÂM.
Em nói vậy là anh đủ hiểu. Anh em trong dòng tộc, cùng cha mẹ,...mà cũng có khi hiềm khích nhau huống chi ngoài xã hội.
Bởi vậy, dòng họ mình cứ mạt hoài, ko có mở rộng tư tưởng, cảm thông là mãi mãi dòng họ Đinh làng Truồi ko ngóc đầu lên được .
Ngoài làng từ lúc chú còn sống cũng rắc rối rồi, cũng do con nhiều bà. Sau này chú Ái mỗi năm chỉ có 100 anh gửi về lo hương khói 1 năm 12 tháng rồi anh em ghét nhau vì tưởng 'tiền Mỹ nhiều quá'
Trong mình cũng vậy, sau khi các ba và chú mất đi , mẹ đích qua đời chị B và Anh Nghĩa không còn đúng ra nên coi anh như là 'trưởng tộc' nhưng dòng họ mình không có tinh thần như dòng họ người khác.
Bình là em út mà vẫn xem thường anh. May mà không được kết nạp vào đảng do lý lịch điều tra và là 'công giáo' nhưng vc Bình cũng mong vô đảng lắm
Vơ chồng Ái ngoài Truồi là vai vế lớn hiện nay, và có tinh thần dòng họ tôn thờ tổ tiên. Chỉ tiếc vì nghèo đói mà phải ra đi để nhà thờ tự không ai lo.
Trong này, nội việc cháu Chọi là 'đích tôn' nhưng B cũng đem chúa về bàn thờ cho Ba là việc thất kính đối với ông bà tổ tiên mình.
Bên mình nhà nào cũng vậy thôi, thời đại này là vậy tệ lắm.
Nói cho rõ ra, nội gương và công lao của cháu khang, người Quảng Trị họ còn vinh danh huống gì trong dòng họ. Thế mà vẫn nói như B thì rõ ràng là chuyện không phải.
Ngày xưa anh em ngoài kia 'chửi' ba và kết tội mẹ mình nhiều lắm, và anh bỏ hết lấy tình máu mủ mà đối xử.
Anh thường có ước nguyện có tiền về VN tổ chức một đại hội trong dòng họ để bắt chước dòng họ người ta mà bầu ra một TRƯỞNG TỘC để sau nay dàn xếp và quyết định việc trong họ
Gia có GIA QUY, Quốc thì có QUỐC PHÁP người ta nói rồi.
Để lâu ngày càng tệ hại, không có trên dưới lớn nhỏ gì hết.
Bên này anh đã nhận được hình ảnh của ÁI gửi qua rồi.
Kể cả chụp Gia PHổ.
Anh sẽ làm một sự tích dòng họ (English) cho con cháu bên này thôi.
Nói Thịnh tiến hành ghi chép và in ấn một phó bản để giao cho Trực thờ tại Cam Bình (do có mộ phần Ba ở đó). Đây không phải là từ bỏ quê Truồi mà đề phòng chinh chiến, tai ương thảm hoạ, thất bổn.
Và con cháu sau trong Nam tiện đường quy tụ lại hàng năm tại Cam bình khá tiện lợi, để gặp nhau biết nhau cho lớp nhỏ là quan trọng lắm. Tuổi chúng mình (nói với tâm thịnh) già rồi phải lo đi là vừa.
Truồi là gốc, nhưng xa xôi lâu lâu về cũng được. Tiết kiệm kinh tế cho con cháu. Chi nhánh Đinh trọng tại Cam Bình nói rằng anh chị quyết định như thế , bữa nào về sẽ quy tụ gặp nhau và nói chuyện thêm.
Chúng ta hãy tự nhủ trong mình rằng: THỜI GIAN KHÔNG CÒN NHIỀU CHO CHÚNG TA mãi đâu.
No comments:
Post a Comment