hình Chú chụp cho Thương và Phúc tại Phú Lương năm vào Huế thi Tú Tài I (hè 1971)
KỶ
NIỆM MỘT LẦN VÀO HUẾ THI TÚ TÀI I CÓ NHÀ
CHÚ TẠI AN CỰU VÀ BÀ CON NỘI TẠI
PHÚ LƯƠNG
Anh biên lại đây đôi dòng ký ức để bà con cùng con
cháu họ Đinh sau này có thêm một chút gì đó ‘làm giàu’ thêm cho kho tàng ký ức
cùng kỷ niệm dấu yêu.
Hè năm 1971 nói sao hết
nỗi xúc cảm và lo toan trong lòng khi Anh vào Huế thi Tú Tài phần 1 trong đời học
sinh. Giã từ trường Trung Học Nguyễn Hoàng và nhà ngoại tại Cửa Hậu phường Đệ Tứ
mang theo bao ước vọng màu xanh trong đời. Áo cơm cha mẹ và công lao đèn sách
mười một năm tròn cùng niềm hi vọng của những người thân thích.
Năm này chú Tương trú
ngụ tại An Cựu Huế nên đó là dịp may cho anh có chỗ ở lại. Anh lại còn cái may
nữa là trung tâm thi Tú Tài năm đó lại ở trường Bồ Đề Hữu Ngạn, đi bộ là tới.
Gia đình Chú đang ở với
thím Lựu. Thím Lựu có người con gái hàng ngày anh thấy ngồi giúp thím ru em
Khánh mới sinh đang nằm trong nôi. Anh không nhớ thím Lựu lúc này có buôn bán
gì không nhưng ít gặp. Còn chú thì làm ở Ty CA gần đó nên chỉ cần đi bộ tới
làm. Anh nhớ sáng đó, chú đi bộ và dắt anh đi ăn sáng trước khi tới thi. Chú
đãi anh tô bún bò Huế giò heo, tô ĐẶC BIẾT.
Tuy không nói ra, nhưng
anh đoán chú sung sướng và hãnh diện trong lòng khi có đứa cháu đầu tiên đi thi
Tú Tài. Những năm này chú không làm ở Hương Thủy nữa và chẳng còn có chiếc xe
xanh ở Chi như dạo đó. Chú đi bộ tới TY làm việc nhưng ăn bận đàng hoàng tề chỉnh,
tóc láng mướt chải lui sau…
Chú ít khi hỏi chuyện
ngoài Quảng Trị và nhất là thời gian này anh nhớ ba và chú kể cả cậu Cư đều hoàn
cảnh giống nhau. Cái thời Chi Trưởng có chiếc xe xanh có tài xế riêng chẳng
còn…
Hình như thi ở Trường Bồ
Đề Hữu ngạn chỉ có 2 hay 3 ngày gì là hết chương trình thi. Có chỗ ở lại, có
gia đình chú ủng hộ tinh thần nên giúp cho anh thêm vững tâm nên làm bài vở thi
không tệ lắm. Tất cả đều lọt và không có bài gì gãy đổ hết.
Về nhà chú ăn cơm ở lại, có biết được 2 đứa con trai của chú là Khánh và gì đó
anh quên, nhưng còn nhớ cô con gái riêng của thím tuổi cỡ anh mặt buồn buồn, chỉ
tiếc anh không có dịp làm quen hỏi tên người đó. Cứ nhớ sự thinh lặng của con
gái thím khi ngồi ru em…
Anh còn nhớ có được dịp
về Phú Lương về thăm bà con làng Truồi đã dời hết lên đây làm ăn. Những khu gia
đình san sát nhau lợp tôn, tạm cư do Truồi và các làng khác sau 1968 đã mất an
ninh nên bỏ làng lên đây sinh sống. Nghề giặt ủi toàn bộ, làm không hết việc.
Áo quần lính VN và cả Hoa Kỳ nhà thầu, nhất là áo quần Mỹ giặt không hết. Những
cái bàn ủi hơ trên lửa ủi xèo xèo …
Mệ nội đang ru con đầu
của Thương (Đẩu) gặp anh mệ nội mừng lắm. Anh có mua quà cho mệ Nội và mệ nội
nói đến giờ anh còn nhớ:
-CÓ CHO MỆ CHI THÌ CHO
MỆ TIỀN ĐỂ MỆ MUA BÁNH TRÁNG MỆ ĂN DẦN CHỚ MUA NHỮNG THỨ KIA LÀM CHI CHO TỐN…
Tánh mệ là vậy. Ông thì
chắc ở dưới làng không lên Phú Lương do ồn ào chật chội. Có thể vậy nên anh nhớ
không gặp Ông ở Phú Lương.
Lúc này chú đưa anh về Phú Lương thăm tất cả. Chú có cái máy ảnh chụp lấy liền
POLARIS hình màu và 2 anh em Đẩu (hồi đó anh gọi Thương) và Phúc được chụp một
cái lấy liền cho đến nay 50 năm tấm hình vẫn còn nguyên vẹn.
Giã từ Phú Lương mấy
khu nhà tạm cư san sát gần các căn cứ Dạ Lê và Phú Bài những ngày nắng nôi mùa
hè 1971 một thời chiến tranh. Rồi anh
lên lại Huế từ giã chú thím cùng gia đình để ra lại Quảng Trị. Nhờ ơn trên và tổ
tiên phò hộ anh thi kỳ này đỗ hạng Bình Thứ. Tiếp tục học năm lớp 12 niên khóa
1971-1972 với ước mơ vào lại An Cựu có nhà Chú và Thím Lựu cùng thi tú tài II
cho hè 1972.
Nhưng ai có ngờ đâu
thiên cơ khó tránh. MÙA HÈ 1972 LÀ MÙA HÈ ĐỎ LỬA bà con QT tất cả phải lìa xa
quê hương bản quán. Bao đứa học trò cũng theo vận nước tan nát bao ước mơ công
danh sự nghiệp. Bước chiến chinh kế tục lớp lớp người trai ra đi vì đất nước
cho đến hôm nay…
Hôm nay anh kể về kỷ niệm.
Một dịp đi thi Tú Tài tại Huế. Có Chú và gia đình cùng hình ảnh nhà chú tại An
Cựu, một buổi sáng chú dắt cháu đi ăn bún bò Huế lần đầu và lần cuối trong đời
một kỷ niệm của tình chú cháu và ước mơ của anh đứa cháu ở tận vùng Hỏa Tuyến
vào Cố Đô.
Cái ngày đó nay thật xa
xưa. Nhưng có những trao nôi như còn đu đưa lúc lắc trong trí nhớ anh một người
con gái đôi mắt buồn buồn, im lặng ru em. Một bà nội đang ru đứa Chắt nội đầu
tiên cũng trao nôi đu đưa lúc lắc dưới trời Phú Lương nắng gió. Một lời dặn dò
êm ả bình dị của Nội rằng NỘI CHỈ ĐỂ DÀNH MUA BÁNH TRÁNG ĂN DẦN THÔI
Tất cả đều đi xa trong
trời kỷ niệm. Hôm nay anh còn viết được còn nhắc về kỷ niệm để cháu con sau này
có thể hình dung về quá khứ cùng những người thân yêu nay đang ở một vùng trời
thật xa
Đinh trọng Phúc USA mùa
COVID
24/1/2021
No comments:
Post a Comment