Ngẫm cho cùng bà xã tui đặt cho tui cái tên Hai Lúa coi rứa mà đúng thiệt. Gần 20 năm qua xứ "Cờ Hoa" lui tới mãi cũng -đông -tây -nam -bắc Hai Lúa tui chỉ lẩn quẩn bốn hướngcái thành phố San Jose này nghĩa là chưa ra khỏi "BA ÔNG TÁO" ! Số hai vợ chồng tui cứ lận đận theo 5 đúa con. Thậm chí ngày hai ông mụ tui đi đại hội Nguyễn Hoàng thế giới gái út sắp vô đại học đến nơi rồi cũng nũng nịu " ba mạ đi mô mấy bữa ni khôn ai nấu cho con ăn hết~"Bởi vậy cái hậu quả ở gần 'BA ÔNG TÁO" mãi nên ngày rời San Jose đi Boston để dự lễ White Coat cho đứa con trai thứ ba Hai Lúa tui mới ‘lính qua lính quýnh’ tại phi trừơng. Tình thiệt tui có về VN một lần nhưng lên phi trường họ lo cho tui hết trọi từ vé cho đến cân đo; nhưng lần này Hai Lúa tui đứng trước cái máy 'không người lái' [computer] tự 'chọt chọt' (touch) đề tự lấy vé máy bay ra tui mới phái hoảng !
-cái kính mô rồi mạ mi?
-Ôn dận dưới xắc rồi moi lên coi?
- chữ ni hắn nói răng mà chớp chớp lia lịa rứa tề ?
Hai lúa tui càng lính quýnh hơn vì giờ bay sắp bay rồi, mấy người Mỹ tê họ lấy "khỏe re" từ các máy khác và đi vô rồi .
Bà xã tui càng thúc càng giục tôi càng toát mồ hôi, ngực tui tim đập thình thịch!
-Ai nít do hép pờ li ( I need your help please !)
Hai Lúa tui đánh bạo la lên kêu cứu mấy ông Mỹ đằng góc kia. CÒn may, thấy bộ dáng của tui họ hiểu ngay , hai ông kia vội bước tới:
-Your ID please?
Bà xã tui thúc ngay:
- eng lấy thẻ căn cước ra mau!
Tui vội chìa 2 thẻ ID đang kẹp sẵn trong nách,
-Hú vía , có được vé máy bay rồi!
Hai ôn mụ tui vội kéo hai cái va li chạy theo đoàn người đang xăm xăm tới cổng an ninh . Phải rà soát hành lý trước khi vào phòng chờ bay .
Lúa tui chưỡi thầm trong bụng "tổ cha cái thằng Bin la Đen , trăm chuyện vì hắn mà ra nông nỗi ni !" thật tình, lay hoay lúng túng , cởi ra mang vô , trong lúc thiên hạ thúc sau lưng mình răng mà không lật đật cho được, quá khổ. Qua cửa rà an ninh mấy ông Mỹ súng ống đầy đủ cái mặt làm nghiêm gườm gườm . Nào cởi giày, lấy bót , đồng hồ nghĩa là mọi thứ phải tháo ra tuốt luốt, kể cả cái nịt cũng không 'trừa'. Rõ khổ bà xã tui tư trang, trang điểm chi đem theo cho 'cố' hai vợ chồng chiếm hết 5 cái thau nhựa vuông , đẩy qua cái khung chiếu đèn mắc lên mắc xuống . Tui đang lật đật mang giày đội mũ, thắt lại nịt; cái máy quay phim đồng hồ ui chao mọi thứ 'hầm bà lằng' mệt đứ đử thì bà xã tui bị ông Mỹ ách lại xét đồ trong xách của bà, thú thiệt làm Hai Lúa tui tái mét cái mặt;
- "không biết chi rứa trời"!!!
Một chút chi , thì ra bà xã tui quên chỉ một góc chai nhỏ nước lạnh kẹt lại trong xách. Cũng tại cái tội do cái thằng khủng bố cái năm kia đem chất nổ LỎNG lên máy bay đòi khủng bố nước Mỹ mới ra cớ sự ni !
Hú hồn ông Mỹ kia tha cho đi!
Hai vợ chồng rui mừng rơn vội chạy theo đoàn người .
-sắp bay rồi mạ mi ơi!
Chuyến máy bay đi BOSTON của vợ chồng Hai Lúa tui sẽ bay lúc 6 giờ sáng .
-chết cha! quên cái vali của tui rồi !!!
Nửa đường sắp vô chổ phòng đợi, không kịp phân trần chi Hai Lúa tui "ba chân bốn cẳng" chạy thục mạng về lại chổ khám an ninh dò quang tuyến . Hú hồn cái va li phần tui còn nằm 'chình ình' đó chả ai thèm nhòm , vì chẳng ai còn rảnh mà biết tui quên cái vali kể cả mấy ông Mỹ tê. Thì ra tui lật đật nhiều thứ , thiên hạ lộn xộn tối mắt tối mũi Hai Lúa tui mang mọi thứ vào người rồi , cộng thêm cái xách bên vai vội chạy theo cho kịp bà xã .
Chạy tới chổ vợ tui đang đứng chờ , tui mệt 'gần dứt hơi, lỗ tai lùng bùng cộng thêm lời câm plen 'complain' nặng nhẹ Hai Lúa muốn "xỉu'. Rờ kiếm miếng nước cho đỡ khát thì còn mô nữa! Vì an ninh có cho đem nước vô mô. Máy bay gần bay, tui còn thần hồn mô mà tìm nước quanh mình ?
Thiệt là chuyến đi bão táp . Ngồi 'yên vị' trên máy bay rồi muốn xin miếng nước cho đỡ mệt thì chưa đến giờ mấy o tiếp viên làm việc . Hai Lúa đành chịu trận cho cơn khát hành hạ. Ngó quanh thì mấy người tê vô trước họ có thì giờ đem theo chai không xong họ lấy nước ở các vòi uống sau khi qua cổng an ninh , còn tui thì làm răng có kinh nghiệm này và hơn nữa đi trễ làm gì có giờ mua nước ở các quày sau khi qua cổng an ninh?
-Té ra họ khun (khôn) hơn miềng dữ tề !
Tui chờ vợ hết chận (giận) phân bua như rứa .
Hai Lúa tui bị đi một chuyến bay nhớ đời vì thằng con trai thứ 4 tên Viễn Dương cũng đi, nhưng rắc rối vé bay nên nó đi chuyến sau. Nếu thằng Ty này mà đi theo Hai Lúa thì đâu có rắc rối chi. Tụi nhỏ ở xứ này chuyện 'chọt chọt" trên máy mà lấy vé thì dễ ợt .
- Đi một ngày đàng học một sàng khôn, ôn bà nói rứa mà coi đúng dữ a!
Hai Lúa vì cái tội không ra khỏi bếp và cái vườn cải sau nương mới 'quê một cục' như rứa .
CÒn nhiều thứ ở Boston nữa kể ra đây thì làm răng kể ngạ (hêt)! Chỉ biết rằng vợ chồng tui nhất là HAI LÚA phải đi du lịch nhiều cho mở mang ra với thiên hạ .
Nói rứa , Hai Lúa cũng tự an ủi vì thằng con trai thứ hai nó cũng làm vơ chồng tui mầng rợ lắm vì nó đã vào được đại học y khoa HARVARD rồi .
Và chuyện này là cái cớ cho Hai Lúa trèo lên máy bay đi một chuyến bão táp như tui kể trên .
khang dinh gave a speech at Stanford 2010 June
https://picasaweb.google.com/lh/photo/15njx4CxbcYJDevas2tfAw?feat=directlink
No comments:
Post a Comment