kính tặng Thầy Cô Trịnh huy Trường
-
phúc ơi nhớ
ghé tới nhà thầy lấy
mấy chậu quỳnh nghe
-
thầy có gầy cho hai đứa Phúc và Hiệp 2 chậu quỳnh đây nghe
Cú
phôn bất ngờ của
thầy Trịnh huy Trường báo cho tôi tới nhận
hai chậu quỳnh làm tôi vừa sung sướng vừa
xúc động. Từ buổi
họp tại nhà Thầy cô khi thầy mới
đảm nhận tân hội trưởng
đồng huơng QT, ai cũng
khen vườn sau của thầy
thật đẹp rất
hợp với thú điền viên tuổi già. Nhất là mấy chậu
QUỲNH ai cũng khen , nhất
là hai vợ chồng tôi. Thế mà không ngờ thầy
để ý , họp xong ra về một
thời gian sau thầy mới
gọi phôn cho cái quà bất ngờ
đầy ý nghĩa: thầy Trường
đã săm soi tỉa
là gầy cho tôi và Lê Hiệp mỗi
nhà một chậu quỳnh con...
Thời gian qua thật lẹ
, mới đây mà đã hai mùa
giáng sinh rồi.
Cái vui năm nay là chậu
quỳnh thầy tặng bắt
đầu hé nụ để
bù lại những ngày tôi xót xa nóng nảy chờ
đợi nó ra hoa.
THú
thật tôi chẳng có kinh nghiệm về
trồng hoa, dù thích ngắm hoa và thuởng thức
những loài hoa đẹp. Đem chậu quỳnh thầy về
, tôi hết đem ra đem vô
nào hứng sương , phơi nắng thêm phân tăng trưởng , hơn một năm nó vẫn "ù lì" lá vẫn hoàn lá mới lạ?
-hay
là nó không thích nắng?
thế là tôi vội bưng nó ra hiên trước nơi
huớng nhà không đón ánh
mặt trời mọc.
Thời gian tiếp tục
qua, chậu quỳnh nhà của tôi nó vẫn là "chậu quỳnh trơ lá " lá
nó có xanh hơn , bụ
bẫm hơn một ít khiến tôi có thể gầy
ra một chậu khác nhỏ hơn. Nhưng chuyện
"đau khổ"
cho tôi nó vẫn
trơ ra đó , trên đầu lá không có dấu hiệu
cỏn con nào là
"ra hoa kết trái" cả, thế
mới lạ!
Có
lần Thầy CÔ tới thăm nhà hai vợ chồng
tôi , bữa đó tôi vắng nhà. Khi về nhà , nghe bà xã tôi mách lại thầy
có trách nhẹ
"cái số
thằng phúc không biết chăm hoa" khi nhìn chậu quỳnh "quý hóa" nhà tôi đập vào mắt thầy
khi thầy đến trước
cửa nhà.
Nghe
vậy tôi buồn lắm
,
-Hay
là nó thiếu nắng? tôi nóng lòng nghĩ thầm
thế
là tôi lại tiếp tục
"bế nàng Quỳnh"
của tôi lui lại vườn
sau nơi đầy ánh năng , hòa nhập với
màu xanh của đám cải cùng mấy chụp
chậu ớt đang phô màu xanh biếc dưới
ánh mặt trời ôn đới.
Mùa
hạ qua đi ... mấy tháng trời ngập
tràn trong ánh thái dương rực
rỡ và hai chậu quỳnh ,của chờ
đợi của đợi
mong vẫn im lìm chỉ một
màu xanh "bí hiểm"
tương tự
như nụ cười của
nàng "Mona Lisa" của
danh họa Leonardo Da Vinci
mà cho đến nay chưa ai "giải mã " được vậy.
Tôi
lại lủi thủi
bưng mấy
chậu quỳnh ra trước nhà
-có
thể nhiều nắng
quá ! tôi tự
an ủi chính mình
Mùa
thu năm nay đã qua, mùa đông lạnh
giá đang đến xứ người.
Mấy hôm trước khi mới bước
chân vô nhà thì bà xã tôi nói vội
vàng
-anh
ơi hình như chậu
quỳnh mình sắp
sửa có bông đó !
-hỉ?
Trên
đầu mấy nhánh lá vươn dài mạnh mẽ
có vài nốt sần màu đỏ tái , một dấu
hiệu lạ từ
hai năm nay chưa
bao giờ thấy. Tôi cúi sát săm soi nhìn thật kỹ.
-đúng
rồi , 'mạ mi ơi' ! hắn ra bông , hắn ra bông rồi!!!
Tôi
mừng rơn, như trúng số 'super loto' ở xứ
Mỹ này , bụng vui như mở cờ!
Mỗi ngày tôi tới quan sát mấy lần
; những búp đỏ to dần,
dấu hiệu của
những đóa quỳnh tương lai đang đem niềm vui tới cho vợ chồng
tôi ngày cuối
năm.
Một cái vui khác nữa đến
cho nhà tôi , tết tây này ngày đầu năm đúng lễ kỷ
niệm 30 ngày cưới vợ
chồng tôi , ngày này
trong số khách khứa bạn
bè phải có mặt vợ
chồng thầy Trịnh
huy Trường mới được.
Ngày
đó trước tiên, dĩ nhiên
tôi phải chỉ ngay cho cô thầy thấy
chậu quỳnh nhà tôi đang
phô sắc , những đóa quỳnh thầy cho tươi hồng đẹp
đẽ.
câu
danh ngôn của
Gertrude Jekyll, nhà tạo mẫu
về vườn
, một nữ họa
sĩ cùng nhà văn có tiếng Anh quốc, bà từng nói rằng :"mảnh vườn
là người thầy tốt
nhất, nó dạy ta lòng kiên nhẫn cùng sự chăm nom ; nó dạy ta về kỹ
năng cùng tính tiết kiệm ; và hơn tất cả
nó dạy ta về lòng tin tuyệt đối
"
Câu
nói này của bà suy cho cùng thật đúng, ít nhất là cho tôi cùng chậu quỳnh Thầy Trịnh huy Trường tặng tôi hai năm trước và hiện nay đang sẵn sàng nở hoa
như món quà tinh thần
quý báu và ý nghĩa nhất
trong mùa giáng sinh năm nay .
Đinh
hoa Lư giáng sinh 2012
No comments:
Post a Comment