CON CHÓ VÀ LÃO GIÀ HOMELESS
Lão ngồi đó đã lâu bên cái trạm đợi xe buýt số 64 tại góc đường Mc Kee và Piedmont lúc
mọi người chuẫn bị lên xe. Lão không màng
chuyện xe chạy hay không vì lão ngồi cạnh trạm từ cái chuyện lão không biết về đâu- đi đâu lúc này ! Sáng nay không mưa,trời đã qua lập xuân nên bớt lạnh. Lão thôi úp hai bàn tay vào mặt, tôi nhìn được mặt lão nhăn nhúm như
vỏ trái xoài chín, râu lởm chởm , khuôn mặt lão xương xẩu, méo mó, hai con mắt lão mí sụp xuống - ti hí tối sẩm, lại những mảng da còn lại trên mặt lão mốc thếch vì không tắm gội lâu ngày.
-Tommy , Tommy!?
lão đang kêu con chó .
Chú chó đang bị cột cạnh chiếc xe đẩy mua hàng siêu thị. Chiếc xe này giờ đang chứa cả một "gia tài" của lão! Chú chó con có vẻ muốn kêu trả lời lão; nó ve vẩy chiếc đuôi như muốn cho lão thấy nó đang để ý đến tiếng gọi của chủ . Chú chó này nhỏ thó, màu trắng đốm vàng. Bộ lông bẩn thỉu lốm đốm bùn không có chút gì
"mượt mà " như
các con chó "nhà giàu"
ngày ngày được chủ dẫn đi dạo mà
tôi thuờng thấy. Tôi trông nó có chút gì tinh khôn và cũng có thể là "tinh ranh " mới đúng . Nó lay hoay "ngó ngược nhìn xuôi" như bảo vệ cái gia tài của chú nó một cách trung thành.Trong chiếc xe siêu thị , lão đựng không biết bao nhiêu thứ vặt vảnh: nào cái mền cũ, nào những mớ áo quần cũ bẩn thỉu, vài ba chiếc giày méo mó sờn gót, mấy cái bao đựng lon nhôm , chai nhựa. Dỉ nhiên những thứ nhôm nhựa lão lượm hàng ngày, lão sẽ gom lại bán cho các nơi tái chế kiếm vài đồng mua thức ăn.Có thể mấy đồng bạc này lão sẽ mua thuốc hút cho qua cơn ghiền cùng cái giá rét mùa đông chăng?
Cái dây cột con chó không được dài để cho nó đi xa hơn!
Nó chỉ loay
hoay, ngửi -ngửi, quanh
chiếc xe của lão như
sắp sửa được ăn chút gì; thực ra, chẳng có gì cho nó ăn cả! Thỉnh thoảng lão úp hai tay vào mặt, nói lảm nhảm những gì không ai nghe rõ; thực ra chẳng ai để ý tiếng lão nói, chẳng ai màng nhìn lão; người ta lo lên xe cho kịp giờ.
Nếu trời mưa,
lão có thể ngồi vào chiếc ghế dài trong trạm đợi để tránh mưa,chẳng ai xua đuổi làm gì.
Giờ lão ngồi xa hơn
để tránh sự khó chịu cho khách đợi xe, có phải vậy chăng?
Nhìn con chó tôi thấy tội nghiệp cho thân nó ! tuy ở Mỹ mà nó chẳng "hên" chút
nào vì lỡ mang phận " homeless" như chủ nó vậy. Chẳng bì với mấy con chó tốt phước
, được dẫn đi dạo ngày hai buổi , trời lạnh có cái "áo
chó " khoát ngoài , sợi dây dẫn chó cũng đẹp! bộ lông mượt mà của mấy chú chó nhà giàu cũng đẹp!
"chó ốm xấu mặt chủ nhà " , câu này chỉ đúng cho ai đang có nhà cơm
ăn áo mặc, có nhà cửa, có xe cộ chạy đó đây. Bộ lông xơ
xác của chú "chó
homeless" hôm nay tôi gặp nó cũng tương xứng với bộ áo quần bẩn thỉu hôi hám mà chủ nó đang bận.
Lão già giờ thôi lảm -nhảm , lại úp mặt, lão đang ngủ trong lòng hai bàn tay. Có thể lão đang mơ về một tiệc hội linh đình nào đó, hay hồn lão đang bay về một quá khứ thật xa-ngày xưa lão mới sinh ra đời đang nằm trong vòng tay ấp yêu của mẹ hiền. Duy chú chó con vẫn ngó láo liên làm bổn phận canh chừng chiếc xe. Nó thỉnh thoảng ngó về lão như
đợi lão chia cho một chút bánh nào. Không thấy gì, con chó lấy chân cào cào vào vài mẩu rác cạnh nó, đôi mắt nó đen nhánh ra chiều chăm chỉ !
Tôi lên xe buýt , cái trạm xa dần dáng khom khom ngồi của lão già homeless, chiếc xe đẩy và con chó cũng xa dần theo.
No comments:
Post a Comment