Sunday, May 23, 2021

28 TẾT ĐINH DẬU CAM BÌNH 2017 mệ hát ca dao trong phim



Trước khi về Việt Nam hai vợ chồng trù liệu sau khi tham dự đám cưới cháu Huỳnh Minh Huy con o Tâm xong sẽ ra quê miền trung thăm.

Thiên hạ có câu: "nói trước bước không rời" thật đúng! Một tháng trời ho và cúm không ra khỏi căn phòng nhà trọ bên nhà Ngoại. Tôi ra ngoài là ho rũ rượi. Tôi lo lắng khi về lại Mỹ sẽ bị giữ lại phi trường?

Thế là tôi chỉ lay hoay trong phòng. Hàng ngày chỉ biết qua nhà thăm mẹ.



Con đường xuyên qua chốn cũ. Những bụi điều xơ xác đầy đất bụi, xóm vắng đìu hiu. Sưới mắt tôi khung cảnh vẫn nghèo nàn thiếu thốn mặc dù qua hơn 20 năm có nhiều thay đổi.
Xóm Cam Bình nơi Nội Ngoại tôi sinh sống. BA Mẹ hai bên đều đã già. Mạch sống vẫn khó khăn quyện trong khung cảnh cái chợ nhỏ bé càng ngày càng co rút lại khi xung quanh bao khu nghỉ dưỡng (resorts) từ đâu về mua đất 'đóng đô' làm ăn rộn ràng nhưng cách biệt.

Cam Bình dân thôn tôi vẫn vậy, ngoại trừ con cái đi xa làm ăn hơi khá; những người còn lại trầm lắng, an phận trong cái xô bồ của một đất nước đang đổi thay.
******
Tôi nhớ lại trước ngày về lại VN tức là cuối năm 2016:
Hai vợ chồng suy tính nào là thăm Đông Hà vô lại chùa Ái Tử xong thăm hai bên làng vợ làng chồng.
Chuyến du lịch trù tính 'trong mơ' này sẽ có Thành Nội Huế. Hai vợ chồng cũng trù tốn tiền thuê "mặc áo HOÀNG BÀO' đóng vai 'vua chồng vua vợ' chơi.'

Rồi nào là về làng Nội Truồi thắp hương bái tạ tổ tiên đã phò độ cho con cháu công thành danh toại
Cái ý là vậy. Chuyến đi có trù liệu tiền bạc tốn kém. Ai dè cuối cùng nuôi bệnh và sự du lịch chỉ 'lay hoay' trong cái rốn Cam Bình?

Còn an ủi mấy ngày gần về, mấy bà dì có đưa đi thăm mấy khu du lịch sát biển Cam Bình và lên Bình Châu.
Xe đi ngang Tân Thắng, có dịp vợ chồng nhìn lại Cầu Kiều, xã Tân Thắng, ngó vô hướng mấy đội kinh tế mới trong rừng.

Còn có dịp nhìn lại khu rừng Bình Châu, một thời cong lưng đạp chiếc xe thồ, con đường hoang vắng. Những khu khai phá của dân Nghệ Tĩnh Thanh hoá ngoài kia vô mấy mươi năm trứoc nay đã thành những xóm nhà xây ven theo rừng Bình Châu.

Suối nước nóng thành khu Du Lịch gọi là Hồ Nước Nóng Bình Châu, những ngôi nhà nghỉ trong khu này thì hai vợ chồng hẹn chuyến sau.

Nói thì nói vậy, vợ chồng tôi chẳng tiếc thời gian một tháng này. Nhờ đau yếu nên tôi có dịp gần cha mẹ hai bên, những ngày gần đất xa trời.



Tôi biết rằng những hình ảnh ghi lại hôm nay tuy nay mai ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ vẫn là đường cũ lối xưa nhưng hình bóng mẹ già sẽ như 'chuối ba hương' chắc chắn rằng không là mãi mãi:

-đói lòng ăn trái khổ qua
nuốt vô thì đắng nhỏ ra họ cười...



Hôm nay mẹ tôi còn ngâm nga hai câu ca dao xưa thật là xưa, Rồi hình ảnh và âm vang 'đói lòng ăn trái khổ qua..." cũng trở về quá khứ.

Mẹ, con, ai trong chúng ta cũng lần lượt đi về quá khứ. Nên chúng ta hãy cùng nhau giữ gìn kỷ niệm của ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ- hình ảnh một thời.


DHL 12/5/2017


PHIM GHI NGÀY 28 TẾT ĐINH DẬU 2017 

No comments:

Post a Comment

CHUYỆN CÁI RẪY KHỔ ĐAU VÀ NHỚ THƯƠNG NHỮNG NGƯỜI EM VỢ ...

CHUYỆN CÁI RẪY KHỔ ĐAU VÀ NHỚ THƯƠNG NHỮNG NGƯỜI EM VỢ ... Thôi đúng rồi! Ngọn lửa bốc lên từ đằng cái khe nhỏ nơi những thợ săn Tân Thắng...