Saturday, April 5, 2014

LẠI THÊM MỘT THÁNG TƯ GỢI NHỚ..



LẠI THÊM MỘT THÁNG TƯ GỢI NHỚ...



Người đi khu chiến thương người hậu phương.
Thương màu áo gởi ra sa trường.
Lòng trần còn tơ vương khanh tướng,
Thì đường trần mưa bay gió cuốn, còn nhiều anh ơi. ..

Mưa rừng rơi mãi không thôi . Mưa biên giới vẫn một màu xám ngắt kết màn che khuất bao chốt bạn . Trong căn hầm ẩm thấp đợi thời gian qua - ngày lại ngày vô nghĩa. Tiếng 'tịch tè' của chiếc máy truyền tin, đợi tiếng nói giữa người và người để biết rằng ta không cô độc . Những chiếc poncho im lìm , những căn hầm chìm ẩn .
Chiều mưa biên giới là đây - giờ không còn là bài hát mà là sự thật. Qua tiếng tí tách mưa roi trên vành nón sắt, ta vẫn lắng nghe những tiếng động của rừng sâu , cố căng mắt nhìn xuyên qua màn mưa sâu thẳm. Sấm sét vọng vang qua bao rặng núi, nơi đây vẫn còn bao người trai lòng đang sâu lắng nhớ nhung trong chiều mưa biên giới.. ..
Chiều mưa, không còn những đám mây lãng đãng trôi về miệt biển , một khỏang đồng bằng nhỏ bé dưới kia để những người lính trẻ đứng ngắm một khoảng trời xanh bao la của biển và sau hết là ngồi ngóng tin nhà.
Những người trai trẻ ra đi đâu dám hẹn ngày về vì đâu biết được tương lai. Những gì trong bản nhạc xưa còn chút tình cảm chứa chan cho ai được "
Thương màu áo gởi ra sa trường". Riêng chiều mưa hôm nay, người lính trẻ chỉ biết kéo tấm poncho che chở cho thân mình, lặng yên mong mưa qua mau để chứng kiến cảnh đẹp núi rừng, giữa lưng trời có sắc mây pha hồng, niềm tin và hi vọng.

 

dhl nhớ Động Ô DO QT 6/4/14

No comments:

Post a Comment

CHUYỆN CÁI RẪY KHỔ ĐAU VÀ NHỚ THƯƠNG NHỮNG NGƯỜI EM VỢ ...

CHUYỆN CÁI RẪY KHỔ ĐAU VÀ NHỚ THƯƠNG NHỮNG NGƯỜI EM VỢ ... Thôi đúng rồi! Ngọn lửa bốc lên từ đằng cái khe nhỏ nơi những thợ săn Tân Thắng...