thanh minh nam 2000 --hình ảnh từ đường cũ và Chú T đang đứng ngó ra năm 2000
BÀ
CÔ TAM ĐỢI
NGÀY
ĐÓ LÂU RỒI , khi tôi khoảng mười hay mười một tuổi gì đó, ba tôi hay kể rằng
người đi coi bói nói Bà Cô Tam Đợi bên Nội linh lắm. Tam Đợi đối với đời ba tôi
và chú tôi có nghĩa là TỨ ĐỜI đối với đời chúng tôi , tức là ngang hàng với CAO
chúng tôi.
Sao
hôm nay tôi lại nhắc lại chuyện này? Đó là Ba tôi kể rằng Bà CÔ này chuyên đi
theo phò độ cho tôi , cũng nhờ vậy mà tôi lại nhớ dai đến bây giờ. Tôi lại xin
cúi lạy Bà CÔ trong dịp về thăm lại quê Truồi 2012 tôi không có dịp kể cho bà
con tôi nghe về chuyện này. Lại gấp gáp đến nỗi không cúng ngòai AM CÔ một mâm
trước khi về lại Mỹ.
Nhắc
lại chuyện xưa, BÀ CÔ Tam Đợi năng theo phò trì cho tôi như lời ba tôi kể cho
tôi khi người đi xem tướng số. Nghiệm lại trong bản thân có những lần tôi thóat
chết trong đường tơ kẻ tóc giờ nhớ lại đây để chiêm nghiệm lời nói cha già.
Năm
tôi khoảng 11 tuổi , mẹ tôi bán cái quán trước cửa Lao xá cạnh nhà ông Xạ Lịch
, anh chú bác với bà ngoại tôi. NGày ngày tôi đạp xe đạp đi mua hàng trên phố
Quảng trị về cho mẹ tôi bán. Khi ngang qua ngã tư Trần hưng đạo và đường vào
thành Đinh công Tráng tôi đạp băng qua thì vừa lúc chiếc xe Dodge Cartge trờ tới
. Có sức mạnh vô hình nào khiến tôi vọt lui sau vừa lúc chiếc xe đạp bị cán bẹp
dí dưới bánh xe nhà binh. Ông tài xế mặt rổ, chẳng nói gì lại bỏ đi. TÔi nhớ
chiếc xe còn kéo theo cái rơ móc đấy nước. Mọi người xúm lại xem tôi hề hấn gì
không . Mệ Thệ tức là mẹ anh NGuyễn trọng Tòan cùng xóm chứng kiến từ đầu ,súyt
xoa sao may quá. Ai xô con vọt lui sau. Tôi hồi này đi xe đạp , chân đạp còn hỏng
vì quá nhỏ, cũng không biết làm sao giải thích? Mọi người bảo tôi vào QUân Trấn
Tiểu khu QT trình bày ông tài xế như thế nào , mặt mày ra sao? cuối cùng truy
ra ngay vào giờ đó , tài xế tên Triệu , có thêm mặt bị rổ lại càng dễ cho Quân
Trấn. Cuối cùng ông tài xế đền cho tôi 700 $ tôi mua lại chiếc xe đạp khác
nhưng rẻ hơn cái xe đạp giàng Follis , vì xe đạp giàng Follis giá mắc đến
4500$--
1975
Đến khi đi lính đóng tại vùng núi Ô DO , tỉnh QT vào tháng 3 năm 1975 sau khi
Ban mê Thuột thất thủ tình hình QT cũng căng thẳng vì sắp sửa rút lui. PHía núi
cao đối diện là phe CS miền Bắc ngày nào họ cũng núp gọi qua ơi ới
-mấy
anh bảo an ơi
Lúc
này đơn vị tôi là Địa phương quân QT.
Một
ngày đang cầm máy truyền tin gọi về đại đội , viên đạn thuợng liên xẹt qua đầu
chỉ cách một gang tay. Tia đạn đi như lằn chớp đỏ lòm . Loại đạn thuợng liên
này từng bắn cháy chốt của Trung úy Hiếu đại đội kế cận. Hôm nay nó bắn xuống
chốt tôi. Người hạ sĩ quân y lấy que đo độ sâu viên đạn xuyên vào đất hầm trú ẩn
sâu đến mấy gang tay. Nếu viên đạn đó vào đầu tôi thì chắc là bỏ xác tại núi rừng
này vì hai ngày sau là QT di tản và tất cả đơn vị đều bỏ chốt rút lui về Mỹ
chánh.
-ngày
23 tháng 3 năm 1975 : đơn vị thất thủ tại làng Trạch phổ , gần Ưu Điềm lên chút
nữa là Mỹ chánh. Giữa đồng ruộng mới cấy trống trơn phía VC bắn theo tôi đủ loại
súng . Tôi cảm nhận hơi ép của B40 nổ gần. Vừa mệt vừa chạy , tiếng Ak đuổi
theo , đủ loại , người khác thì bị chết bị thuơng tôi không hề hấn chi. Cho đến
lúc vào rú Ưu Điềm những loạt AK và tôi bị bắt chiều 23 tháng 3 này. Đồng thì
trống , phía VC vừa thổi còi súp lê vừa nhắm bắn theo thế mà sức mạnh vô hình
nào làm tôi thoát nạn?
chú T. và căn nhà NỘI cũ năm em Thịnh ra 1996
Những
câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu : phải chăng có đấng linh thiêng nào theo tôi phò
trì phò độ cho tôi hay chăng? Chiến tranh kết thúc. Tôi có giết nhiều người
chăng nữa cũng thua. May thay ra trường trễ , tức là cuối năm 1973. Lại đóng chốt
tại Qt , lúc Hiệp Định Paris ký xong, vận nước lúc suy và vẫn thua trận. May thay , tôi chưa giết ai ,phải chăng
nhờ thế tôi cũng còn hậu vận?
Đó
là lý do về nghiệp. Trong bề sâu nội tâm , tôi vẫn có một niềm tin siêu hình đó
là sự độ trì linh hiển của Bà Cô Tam Đợi đã và đang theo tôi đúa cháu bốn đời
cho đến lúc qua giang sơn xứ Mỹ.
Ai
xui cho Ba tôi đi xem tướng , ai xui cho tôi dù nhỏ tuổi sao vẫn nhớ mãi lời nói
của Ba tôi để giờ đây lúc già ngồi CHIÊM NGHIỆM lại.
Có
thể dù siêu hình nhưng là hiển linh cho những gì không giải thích nỗi đó là tại
sao tôi thoát chết 3 lần?
Sáng
nay ngày mồng 3 tháng 5 , 2014 dù chút tiền nhỏ bé nhưng với tấm lòng thành tôi
đã gữi về quê Nội nhờ bà con sơn sửa lại cái am thờ Bà Cô trước Từ Đường họ
Đinh.
Tôi
tin rằng nơi cõi hiển linh nào đó, tổ tiên sẽ chứng giám chút lòng thành cháu
con nơi ngàn trùng xa cách vọng về cố huơng cùng nén nhang lòng tri ân phò độ.
đinh
trọng phúc 3/5/2014
No comments:
Post a Comment