TIẾNG CHIM GỌI SÁNG
Tiếng chim hót muộn màng gọi bầy lẻ loi ...
[Như cánh chim trời ( nhac : Lê Tín Hương ca si : Duy Trac)
chim giẻ xám (gray jay)
Mùa đông đã qua, nắng xuân đang lại California hai, ba tuần nay dù chỉ báo hiệu thôi nhưng đây cũng là lúc tiếng chim giẻ bắt đầu trở lại. Năm nào cũng thế, cứ gần hết tháng Hai khi cái lạnh cuối đông chưa tàn nhưng vài vạt nắng ấm mùa xuân bắt đầu xuất hiện. Cứ sáng sớm nếu tôi biết lắng tai nghe, tôi sẽ nhận biết tiếng vài con chim giẻ bắt đầu trở lại vùng này. Tôi chẳng hề biết bầy chim chúng bay đâu mấy tháng mùa lạnh, nhưng khi ánh xuân bắt đầu le lói, mấy rặng hoa đào vùng tôi ở bắt đầu nở là lúc chúng lục đục bay về.
Ngang đây tôi lại nói về cái tính siêng năng của nó. Trời chưa sáng, còn rất sớm; chợt thức giấc,tôi đã nghe tiếng kêu khe khẻ của mấy chú giẻ bên vườn hàng xóm rồi! Những tiếng kêu nhỏ hơn của con giẻ khác đáp lại như lên tiếng với nhau hay 'canh chừng' cho nhau trong giấc ngủ chăng? Rồi sau đó, tất cả chìm vào im lặng để đợi trời sáng.
Bầy giẻ vườn tôi thường thi đua gọi nhau tiếng đổ hồi như thúc giục ai đó? Có khi tiếng chúng nghe trong trẻo như sơn ca, khi chiêm chiếp nhỏ nhỏ, rời rạc nghe giống gà con hay mấy con chim sâu đang nghiêng đầu tìm mồi trong mấy bụi chanh. Cũng có lúc tiếng giẻ lại khản đặc, khó nghe như con tiếng con quạ đen đủi xấu xí nào đó. Nói chung tiếng loài giẻ thật đa dạng phong phú. Chả trách nhà văn Mark Twain cho là "Huyên Náo" trong truyện ngắn của ông.
Trở lại chuyện mảnh vườn xứ Mỹ hôm nay khi nắng ấm càng nhiều, bầy giẻ càng kêu vui góp tiếng cho mùa xuân đang đến.Tiếng hót của chim làm lòng người cảm thấy vui hơn. Cảm giác gần gũi với thiên nhiên, chan hòa trong tiếng hót của loài chim giẻ càng làm tôi nhớ tiếng chim cà cưỡng hay tiếng chèo bẻo của quê huơng trong cánh rừng Bình Tuy sau này. Lại một lần nữa tôi phân biệt tiếng chim chèo- bẻo "ồn ào " hơn tiếng chim giẻ nhiều.
Có điều chim giẻ chỉ ở vùng Bắc Cali này; cũng như hai loài chèo bẻo và cà cưởng chỉ có bên quê nhà. Qua đây lâu ngày tôi không còn nghe lại tiếng chim chèo bẻo bên nhà. Mỗi lúc nắng lên cao tiếng chúng kêu nhau náo động trong rừng.
Từ quê huơng sang đến xứ người, tôi có dịp so sánh tiếng hót của một vài loài chim. Chim trời cá nước, làm sao so sánh hết được? Thiên nhiên quá bao la rộng lớn, bao cánh chim bay khắp bầu trời mang theo tiếng hót giúp vui cho đời một ý nghĩa thanh tao bên sắc màu rực rở của lá hoa cây cỏ.
người viết đã chụp được hình con giẻ xám này, nó đang nghểnh cổ hót liên hồi như sơn ca. Xuân về là loài chim này bay trở lại
edit 20.2.2023
Chim Về Thăm Lại Vườn Xưa
Thú thật với bạn đọc tôi phải dùng mấy chữ "trở lại thăm tôi" vì tôi bắt đầu để ý đến nó hai ba năm này rồi.
3612 Bloomsbury Wy San Jose CA 95132
CHẬU QUỲNH THẦY TRỊNH HUY TRƯỜNG TẶNG
Chậu Quỳnh Nở Muộn
Nghe vậy tôi buồn trong bụng làm sao.
*
Tôi tự an ủi mình như vậy.
Born | 29 November 1843 Mayfair, London, England |
---|---|
Died | 8 December 1932 (aged 89) Munstead Wood, Busbridge, Surrey, England |
Occupation | Horticulturist, garden designer, writer and artist |
ĐHL
2012
CÂY ỔI MỘT TRÁI
CHUYỆN KHÓ AI TIN, nhà chúng tôi ở xóm cũ đó đúng mười ba năm tròn, từ năm 2002 cho đến 2015 là năm có nhà mới. Năm 2015 là lúc giã từ, tính ra đó là một khoảng thời gian không thể xem là ngắn được. Có một điều hôm nay người viết phải viết vài dòng nhắc về cây ổi lạ lùng ở vườn sau đó. Một chuyện tôi xem lạ lùng nhất do hai năm nay giã từ nó chỉ có duy nhất ...MỘT TRÁI . đến nay nó chẳng có thêm trái nào nữa.
Chuyện lạ, may thay tôi có giữ tấm hình ghi lại trái ổi 'hiếm hoi' mong đó là kỷ niệm lúc con gái út còn nhỏ dại
***
Không biết gốc ổi vườn sau nhà tôi trồng đã bao nhiêu năm rồi, chứ từ ngày gia đình tôi về ở đây thì đã thấy nó . Mười một năm nay cây ổi này nó vẫn 'hoàn ổi' có nghĩa rằng bông thì vẫn thấp thoáng có ra đó nhưng cuối cùng nó vẫn rụng hết trơn chẳng đậu được trái nào, thế mới lạ ?
Tôi thực sự bực mình vì chuyện này. Đi dạo quanh đây thấy vườn người ta gốc ổi sum xuê trái thấy mà 'phát thèm' . Tôi thì có 'tay trồng' đó; nhưng chỉ rặc ròng mấy cây ớt cay 'xé lưỡi' , ăn tô bún bò kèm theo loại ớt vườn tôi ai cũng khen rằng ' hợp gu'. Hoặc giả mấy vạt cải cay loại ăn bánh xèo, nói theo kiểu dân Nam .
Còn cây ổi này ! hơn mười năm nay , nào un gốc ! nào chôn thêm phân! nó vẫn 'ngang bướng' chẳng chút gì 'thiện cảm' với tôi. Bà xã tôi hay "so đo" phân bua ổi nhà người ta làm tôi thấy 'nóng lỗ tai' nhưng đành thúc thủ chẳng có kế gì hơn. Hàng năm lốm đốm vài bông hoa trắng nhú ra, tôi mừng khấp khởi ngắm từng cái, nhìn vài con ong vần vũ bay quanh , lòng tự bảo lòng:
"Biết đâu năm nay nó đậu trái?"
"Đùng" một cái năm đó "gió đã xoay chiều"!
Mùa thu qua đi, ngọn gió lạnh từ hướng bắc thổi về. Mấy chiếc lá ổi xanh lục dần dà chuyển qua màu 'huyết bầm' chực chờ rơi rụng. Đúng lúc đó, tôi khám phá ra một trái ổi 'hỏn hon' như "e lệ" lấp ló sau mấy chiếc lá màu đỏ bầm kia.
Một sự mừng vui đến bất ngờ, tôi kêu to:
-Miu ơi, ra coi 'trấy' ổi - ơi Miu !
Con gái út của tôi như các bạn thấy đó, nó là út đối với nhà tôi thôi, chứ năm đó học lớp mười rồi. Dĩ nhiên con gái tôi làm gì có nỗi mừng lạ lùng như ba nó. Hơn nữa, nó đâu cần biết ỔI là cái chi chi...
Trong nhà, nó mãi mê với cái laptop. Còn tôi mãi lay hoay đứng mọi góc ngắm nghía trái ổi "độc nhất vô nhị" muốn "no con mắt". Ôi trái ổi 'quý báu' chỉ to hơn viên bi một tí thôi. Màu xanh non nớt khác hẳn với màu tàn úa của mấy chiếc lá xung quanh làm tôi thêm e ngại.
Thế là hết cột dây đỏ làm dấu, đến bọc ny lon xung quanh do tôi lo nó rụng mất. Ngày lại ngày, sáng sớm tôi ra vườn xem nó 'có sao không?" . Mùa đông về, hết giáng sinh rồi lại qua tết. Thật may, trái ổi vẫn còn mặc dầu nó chỉ to hơn một ít thôi. Nhưng có điều an ủi, màu da trái ổi coi bộ 'óng ả' hẳn lên như đáp lại tấm lòng mong đợi của chủ.
Các bạn thấy, tấm hình trái ổi tôi post lên đây để viết về cây ổi 'bướng bỉnh' vườn nhà.
Dĩ nhiên các bạn sẽ đoán đúng ý định của tôi rằng ít hôm nữa chờ trái ổi này 'láng da' thêm một chút , tự tay tôi sẽ hái nó đem vào tặng cho con gái: đó là... ÚT MIU.
hơn mười năm trước 2013 tôi vẫn siêng năng cầm cuốc chẳng khác gì bên quê nhà
hình ảnh vườn cũ
Nơi xứ lạ quê người gia đình tôi sau mười ba năm cư ngụ tại đó lại tiếp tục giã từ. Tôi sẽ chia tay với bầy chim và mấy chú sóc. Những con vật đó chắc chắn sẽ thấy vắng tôi, người từng lay hoay săm soi sau vườn như mọi khi. Dời nhà, di chuyển chỗ ở là chuyện thuờng tình tại Hoa Kỳ. Nhưng đối với tôi, dời nhà đồng nghĩa với giã từ cái vườn thân yêu vàng hoe hoa cải, khóm chanh cùng cây plum trĩu trái. Cái đáng nhớ cho người kể chuyện là cây ổi vươn cao nhưng lại đơn điệu, chỉ có một trái duy nhất từng làm cho con gái út của tôi sung sướng và ấm lòng người cha già hàng ngày cặm cụi sau mảnh vườn luyến lưu kỷ niệm.
CHÚ SÓC ĐEN QUEN THUỘC CỦA VƯỜN TÔI
No comments:
Post a Comment