TIỄN MỘT NGÀY ĐI
BẰNG BÀN TAY LỞ LÓI
TIỄN MỘT NGÀY ĐI
MẮT VƯỚNG MẶN CAY XÈ
TIỄN MỘT NGÀY ĐI
THÊM NẾP NHĂN VẦNG TRÁN
VÀ TIỄN MỘT NGÀY ĐI
BAO NHUNG NHỚ HAO MÒN
HỠI NGÀY CỦA THÁI DƯƠNG
TA SẼ TIỄN ĐƯA NGƯƠI BAO NHIÊU LẦN NỮA
CÓ ĐẾM NGÀY ĐI CHO TRỌN KIẾP NGƯỜI
BỤI HỒNG LẤM CHÂN PHONG SƯƠNG SỜN ÁO
TA XIN TIỄN NGÀY ĐI ĐỂ MAI CÒN GẶP BÌNH MINH
BẰNG BÀN TAY LỞ LÓI
TIỄN MỘT NGÀY ĐI
MẮT VƯỚNG MẶN CAY XÈ
TIỄN MỘT NGÀY ĐI
THÊM NẾP NHĂN VẦNG TRÁN
VÀ TIỄN MỘT NGÀY ĐI
BAO NHUNG NHỚ HAO MÒN
HỠI NGÀY CỦA THÁI DƯƠNG
TA SẼ TIỄN ĐƯA NGƯƠI BAO NHIÊU LẦN NỮA
CÓ ĐẾM NGÀY ĐI CHO TRỌN KIẾP NGƯỜI
BỤI HỒNG LẤM CHÂN PHONG SƯƠNG SỜN ÁO
TA XIN TIỄN NGÀY ĐI ĐỂ MAI CÒN GẶP BÌNH MINH
15/4/ 1983 xuân sơn bình giả Bà Ria
Cơn nắng rát lưng, lửa rẫy đốt nóng hừng hực và khói cay xè mắt, mồ hôi nhạt nhoà.
Trong sức nóng nhăn mặt tôi im lìm chịu đựng. Giọt mồ hôi có làm mềm chăng những hòn đá cuội ? Nhức buốt hai bàn tay tôi từng phồng lên rộp xuống bao lần, chúng chưa chịu chai lì thêm chút nữa . Trong sự chịu đựng đó, tôi chắc hẳn tìm ra mục đích việc tôi đang làm , có một ý nghĩa nào ư ? Vì vợ tôi đang chờ đợi dưới nhà ; thế là tôi lướt qua bao nhiêu khổ nhọc .
Những cơn nóng ở đây, Xuân Sơn Bình giả -tôi thèm một ngọn gió biển như dưới nhà chi lạ ! Nhớ về những ngọn gió đầy ắp hơi mát từ đại dương. Tôi hình dung những buổi làm rẫy một mình dưới nớ, từng ngồi nghỉ mệt tôi ngắm biển xanh mênh mông . Tôi từng hít làn gió mát, trông theo những con thuyền ngư dân ra khơi đánh cá và từng ước ao một chuyến vượt xa ...
Dinh trong Phuc
No comments:
Post a Comment